Đàn nhị là nhạc cụ thuộc bộ dây, do kết cấu đàn có 2 dây nên tên gọi cũng là đàn nhị. Đàn nhị có ở nước ta vào khoản thế kỉ thứ X, trên đất nước có người Kinh và nhiều dân tộc khác cùng sử dụng loại đàn này. Đàn nhị là tên gốc nhưng ở mỗi vùng lại có tên gọi riêng khác nhau như đàn nhị líu, người Mường goi là đàn Cò ke, người miền Nam gọi là Đờn cò. Hình dạng và kích thước của đàn cũng khác nhau tùy mỗi dân tộc sử dụng.
Đàn nhị có âm vực rộng hơn 2 quãng 8, cho âm thanh trong sáng, rõ ràng, mềm mại gần với giọng hát cao. Muốn thay đổi âm sắc hoặc giảm độ vang, ta sẽ dùng đầu gối trái bịt phần miệng loa của bát nhị. Nhờ cách này mà âm thanh phát ra sẽ xa vẳng, mơ hồ, tối tăm, diễn tả sự muộn phiền, lo âu,... Đàn nhị đóng vai trò quan trọng trong nghệ thuật hát Xẩm, đồng thời cũng là thành viên chính trong phường bát âm, hát chầu văn, nhạc tổng hợp. Ngày nay, có nhiều biến thể và đổi mới nên đàn nhị còn xuất hiện cả trong nhạc pop hay nhạc rock